Xe buýt đến trạm dừng lại, Điền Tranh và Ly An bước xuống. Lúc xe chuẩn bị chạy, Điền Tranh còn quay lại nhìn cô soát vé lần cuối. Cô ấy vẫn còn đang thích thú cầm tờ tiền mà Ly An đưa, Điền Tranh bỗng có chút buồn.
Đời người thật sự rất ngắn ngủi, sống nay chết mai. Vì vậy chúng ta còn sống ngày nào trên cõi đời này thì hãy trân trọng và làm những việc có ích. Để khi đi rồi, sẽ không còn gì phải hối tiếc.
Hai người cùng nhau đi đến nhà của bạn trai Ly An. Đứng trước cửa nhà anh ta, Điền Tranh nhìn sang Ly An. Nhận được cái gật đầu của cô ấy, Điền Tranh đưa tay nhấn chuông.
Một lát sau Liêu Tuấn bước ra. Anh ta nhìn thấy Điền Tranh thì ngạc nhiên, chỉ vào người cô:
“Cô chẳng phải là cô gái ở tiệm trà sữa sao? Sao cô lại biết nhà tôi?”
“Là Ly An dẫn tôi đến đây.”
Liêu Tuấn ngạc nhiên xen lẫn vui mừng:
“Cô ấy dẫn cô đến đây? Vậy cô ấy đâu rồi?”
Điền Tranh liếc sang bên cạnh, do dự một lúc rồi đáp:
“Cô ấy đang đứng kế bên tôi.”
“Cô đùa sao? Tôi không có tâm trạng để đùa với cô. Cô về đi, tôi đang đợi cô ấy.”
Liêu Tuấn cảm thấy bực mình vì chuyện không đâu. Anh ta phẩy tay, toan đóng cửa lại thì Điền Tranh nói:
“Anh không xem tin tức sáng nay sao? Ly An trên chuyến xe đó đã gặp tai nạn, cô ấy không may đã chết rồi.”
Liêu Tuấn nhìn Điền Tranh muốn xác định xem lời cô nói có thật không. Điền Tranh nhìn lại anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/237135/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.