Buổi sáng, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu nhưng hai con người vẫn biếng nhác nằm trên giường. Trên cơ thể người con gái thoảng một mùi hương dịu nhẹ của hoa anh đào kích thích tâm tình của Thiệu Chính Uy.
Cẩm Hy nằm trong lồng ngực hắn, mấy ngón tay cọ cọ lên cơ ngực rắn chắc. Cô sáng nay trên dưới hai lần đã nhắc nhở hắn nên đến công ty. Vì hắn mất tích tận bốn ngày rồi, trên dưới công ty đều rất khẩn trương. Mà cha cô cũng không vui cho lắm.
Nhưng mà hắn biếng nhác trả lời.
" Không vội. Buổi chiều anh sẽ đi. Anh đã gọi điện cho trợ lý Lệ rồi "
Nhắc tới Lệ Tương Giao cô không thoải mái lắm. Nhưng cô cũng cảm thấy mình không nhất thiết phải quan tâm đến cô ta. Cô thực sự rất tin tưởng Thiệu Chính Uy.
Người đàn ông bên cạnh lại bắt đầu vuốt ve đường eo của cô. Không biết xấu hổ mà sờ soạng cơ thể của cô. Cẩm Hy bị một trận đỏ mặt, bức bách mắng chửi hắn.
" Đại sắc lang "
Người đàn ông kia lại còn cười giễu cô. Sau đó, Thiệu Chính Uy nhắc đến chuyện kết hôn.
Cô mới nhớ ra một chuyện, tò mò hỏi hắn - " Cha mẹ anh hiện tại đang ở đâu? "
Hắn nhìn cô, thấp giọng trả lời - " Cha mẹ anh đều mất cả rồi "
Hứa Cẩm Hy không khỏi ngạc nhiên, trong thâm tâm không khỏi dâng lên một cảm giác đau lòng. Vậy mà cô từng nghĩ hắn là một đại thiếu gia. Hóa ra còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-muon-tro-thanh-nguoi-em-yeu-thich-nhat/2938753/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.