Ở bên dưới tầng trệt, sân cỏ một màu xanh nước, Trình Tiểu Cảnh đứng ở dưới đó cạnh Lăng Dục Thần.
Lăng Dục Thần: "Tôi không ngửi ra mùi gì… em yên tâm đi." Hắn đưa mũi ngửi vào bên cạnh cổ của Trình Tiểu Cảnh.
Từ góc độ của những người dưới sân cỏ diễn ra buổi tiệc thì khoảng cách giữa hai người họ rất thông thường, Lăng Dục Thần rất biết giữ khoảng cách với người khác, đặt biệt đối phương còn là em gái của Trình Biên.
Sau sự kiện hôm đó ở Thụy Sĩ Trình Tiểu Cảnh hôm nay đã có chút khan khác, hắn nhận ra cô đã không còn điên cuồng như cái đêm hôm đó, cũng đã nhận sai với hắn, suy cho cùng cô đối với hắn cũng là một đứa trẻ cần được tha thứ.
Trình Tiểu Cảnh: "Vậy sao? Em cứ sợ là sẽ ngửi ra mùi gì đó, may thật." Cô cười cười nói với Lăng Dục Thần.
Lăng Dục Thần: "Ừm..." Hắn lạnh nhạt đáo lại một chữ, sau đó lại thẳng lưng đưa mắt nhìn đi chỗ khác.
Trình Tiểu Cảnh: "Tay của anh..." Cô ngừng một lúc lại nhớ ra chuyện gì đó chưa nói liền nhỏ giọng muốn hỏi qua Lăng Dục Thần.
Lăng Dục Thần: "Đợi đã... chúng ta nói việc này sau đi tôi có việc khác đi trước." Hắn trong lúc đưa mắt nhìn xung quanh liền nhìn thấy thân ảnh cô gái quen thuộc trong nằm trong tầm mắt của hắn nữa.
Tống Dật Nhiên lúc nảy còn đang ở cạnh Trình Biên, nhưng lúc này thế nào lại xuất hiện ở trên gác tầng ba cùng với Lăng Hàn Anh.
Lúc hắn nhìn thấy thì Tống Dật Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455975/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.