Chiếc xe thể thao này rất êm ái, lại còn có nhiều tiện ít, suy cho cùng người ngồi lên được chiếc xe thế này nếu không phải là do Tống Dật Nhiên cô may mắn thì cả đời này cũng đừng mong có được một cơ hội ngồi lên nó.
Tống Dật Nhiên không sử dụng hay đụng vào bất cứ thứ gì ở trên xe, từ thức ăn nhẹ cho đến cái máy tính bảng kia, cô không có thói quen thích dùng loạn đồ của người khác, ở đây lại còn là đồ dùng của Lăng Dục Thần thì lại càng không nên như vậy.
Ngồi một lúc thì sinh ra buồn chán, Tống Dật Nhiên lại nhìn ra ngoài cửa sổ tìm kiếm chút gì đó thú vị hơn.
Ở trong xe được bao bọc da màu đen, nhìn một lúc cũng khiến cho cô cảm thấy buồn chán, ở bên ngoài lúc này đã là đầu giờ chiều ánh nắng hanh nhẹ sau cơn mưa của buổi tối hôm qua. Mặt đường của hôm nay mặc dù đã là đầu giờ chiều, cũng có thể là do nơi này ít người qua lại nên mặt đường có chút sạch sẽ, như thể được gột rửa bằng cơn mưa.
Cây cối hai bên đường đặc biệt đẹp, đầu thu cây cối ở nơi này cũng đã bắt đầu có dấu hiệu của sự giao mùa, chuyển màu rất rõ rệt, màu cam vàng được thay cho màu xanh đẹp mắt.
Tống Dật Nhiên thầm đoán, nơi này nếu thật sự vào thu thật, mấy lá phông này nếu có thể kịp chuyển màu thì nơi này sẽ biến thành một cánh rừng màu cam đỏ vàng cùng nhau xen lẫn, đến khi đó đoán chừng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455967/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.