Trình Biên hắn làm việc với Lăng Dục Thần đã lâu còn lạ gì với cái tính cách tàn độc không suy tính đến mạng người này của hắn nữa, nhưng đây là một chuyện hoàn toàn khác biết. Lưu Vệ là ai? Lưu Vệ là một trong mấy cánh tay của con nhện độc Lăng Dục Thần hắn vậy mà cũng muốn hành chết người khác, đồ máu lạnh độc ác.
Susan: "Vậy là việc của hôm nay cũng xem như đã hoàn thành xong, khu đó bắt đầu từ lúc nảy đã hoàn toàn thuộc về chúng ta." Cô như không quan tâm đến cái việc của Trình Biên và lăng Dục thần đang nói đến. Cô nhìn đến Mễ Giai Kỳ cười cười nói.
Susan chính là không muốn có chút liên quan gì đến câu chuyện của cái cánh đàn ông bọn họ, nhưng chỉ sợ câu chuyện này mà kéo dài thêm một lúc nữa khẳng định là từ mấy câu nói đùa sẽ nhanh chóng biến thành trận chiến.
Mà những người đứng bên lề như cô cùng với Mễ Giai Kỳ cũng là sợ khó mà chạy thoát, ít nhiều cũng sẽ bị ngộ thương, đến khi đó lại chẳng biết là nên trách ai, chung quy lại tốt nhất là dừng ngay lúc này là được.
Lăng Dục Thần: "Phía cảnh sát thế nào?" Hắn lúc này bắt đầu quay đầu về phía của công việc, ánh mắt của Lăng Dục Thần lúc bây giờ đanh lại mắt hơi nhíu lại, nhìn đến phía của Mễ Giai Kỳ.
Lúc hỗn loạn, hắn có nghe được trong bộ đàm nói là có người đã gọi cảnh sát, hiện tại cảnh sát còn đang trên đường chạy đến, lúc đó nói là hỗn loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455954/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.