Thẩm Chương là bạn nối cố của cha cô, hai người khi cha của Tống Dật Nhiên còn sống thường cùng nhau làm việc, cùng nhau ăn uống. Bạn bè của cha cô không tính là nhiều, nhưng lại đối với chú Thẩm Chương này thì lại có một tình cảm đặt biệt tốt.
Mẹ của cô Tôn Mỹ trước kia cũng là do Thẩm Chương ông ấy giới thiệu cho cha của cô quen biết. Thân thiết hơn cả một người thân trong nhà, tình cảm sâu sắc bền chặt.
Tống Dật nhiên từ nhỏ luôn noi gương của người chú này, ông ấy trước kia còn giới thiệu việc làm cho Tống Minh cha của cô, nếu không phải là do cha cô mất sớm nói không chừng đối với Thẩm Chương lúc này còn là đồng nghiệp.
Thẩm Chương khi đó vẫn là một tài xế cho một gia tộc lớn, cha của cô được ông giới thiệu một công việc tương tự, sau đó cha của cô được người chủ kia ưu ái nên đã được chuyển qua một công việc khác là vận chuyển hàng hóa lớn đi nơi khác giúp bọn họ.
Công việc tuy không nói là nhàn hạ, nhưng tiền lương một chuyến đã đủ ăn cả nửa năm, suy cho cùng vẫn là còn tốt hơn là công việc tài xế trước đó, nhưng cũng chính vì cái công việc kia đã cướp đi sinh mạng đáng quý ngàn vàng kia của ông, hiện tại chú Thẩm Chương vẫn còn đang đi làm việc tương tự, Gia tộc kia vẫn còn là nơi nương tựa của ông.
Công việc hiện tại tương đối tốt hơn trước đó, lương cũng cao ngất ngưởng, lượng thời gian tổn hao cho công việc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455920/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.