Trời đã về chiều. Ánh hoàng hôn rực rỡ khẽ buông những tia nắng yếu ớt cuối ngày xuống mặt đất. Cả một vùng chân trời thoáng chốc bị nhuộm đỏ, mang theo màu sắc cháy bỏng của mặt trời.
Châu Uyển Đồng giật mình tỉnh dậy, đưa tay che mắt để tránh tia nắng ngoài cửa sổ. Cô liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ để ở chiếc bàn nhỏ cạnh giường, thấy đã năm giờ hơn, vội vàng ngồi dậy.
Dì Liêu ở bên ngoài đang hút bụi, dọn dẹp lại phòng khách. Thấy cô bước đến liền mỉm cười hỏi:
"Cháu đã đỡ mệt chưa? Dì đi lấy ly sữa ấm cho cháu uống nhé?"
Châu Uyển Đồng xua tay, lắc đầu bảo:
"Cháu không sao ạ! Chỉ là tâm trạng không tốt lắm."
Dì Liêu tiến lại gần cô, nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia, ôn tồn bảo:
"Dì không biết trước kia cậu chủ và cô gái kia có mối quan hệ như thế nào, nhưng dì thấy rõ, cậu ấy rất quan tâm cháu. Người phụ nữ kia đến đây rõ ràng là cố ý chia rẽ hai đứa, nếu như cháu buồn bực, chẳng phải là cô ta đã thành công rồi sao?"
Dì cười hiền hậu, ánh mắt đầy thương cảm mà nói tiếp:
"Uyển Đồng, những chuyện trong quá khứ không nên nhớ đến làm gì, cứ để nó trôi qua đi. Cháu chỉ cần biết, cậu chủ rất yêu cháu, cháu phải trân trọng nó."
Châu Uyển Đồng rơm rớm nước mắt, tiến tới ôm chặt người phụ nữ trung niên trước mặt. Bà vỗ nhẹ vào lưng cô an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012345/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.