Cả hai ghé vào một quán ăn nhỏ gần đó, chất lượng không tệ, từ xa đã nghe thấy hương thức ăn bay ngào ngạt. Khiêm Dạ Hiên có lẽ quá quen thuộc với nơi này nên vừa vào cửa, nhân viên phục vụ đã đon đả mời anh ngồi vào một góc có cửa sổ thoáng đãng, khoa trương nói:
"Khiêm tổng, hiếm khi anh tự mình ghé sang đây ăn cơm, hôm nay nhà hàng chúng tôi có cơm chiên hải sản, vô cùng tươi ngon, anh có muốn dùng thử không?"
Anh không nói gì, chỉ chăm chăm nhìn cô mà nhếch mày. Châu Uyển Đồng biết ý, lập tức nói với phục vụ:
"Dạ được, cho cháu hai phần nhé!"
Cô nhìn ngó xung quanh một vòng, thấy không gian ở đây rất thoáng, lại còn sạch sẽ nên chắc mẩm rằng thức ăn sẽ cực kì ngon. Anh nhìn cô mỉm cười mà tâm trạng tốt lên không ít, bèn hỏi:
"Sao thế? Thoát khỏi căn nhà ngột ngạt nên vui à?"
Cô vội vàng xua tay, đáp lại:
"Không, không có. Ở nhà rất vui, không ngột ngạt gì cả."
"Vậy tại sao mấy hôm nay luôn tìm cách tránh mặt tôi?"
Châu Uyển Đồng sững người, đồng tử không tự chủ mà đảo một vòng, sau đó mới ngập ngừng đáp lại:
"Cậu chủ, thật ra, tôi không có tránh mặt anh, chỉ là, chỉ là…"
Khiêm Dạ Hiên dùng ánh mắt như phát ra tia lửa mà soi vào mặt cô, đôi mày sắc khẽ nhíu lại. Đúng lúc đó, phục vụ mang thức ăn lên bày trước mặt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012287/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.