Sinh nhật của Vũ là vào tháng bảy, thời điểm đó cuộc thi trao đổi sinh viên đã kết thúc, đại học cũng được nghỉ hè. Nói cách khác, tôi có thể ở bên Vũ tổ chức sinh nhật cho nàng. Quà sinh nhật tôi cũng lên kế hoạch ngon lành rồi, chính là: TÔI.
Bữa đấy Vũ phải đi làm, tôi sẽ có một ngày chuẩn bị. Chuẩn bị gì hả? À, chuẩn bị cái nơ con bướm buộc lên người, nhảy chân sáo tới trước mặt nàng, hồ hởi chúc:
"Vũ, sinh nhật vui vẻ!"
Cảnh tặng quà nọ cứ ôn đi ôn lại trong đầu tôi. Mặc dù cách sinh nhật của Vũ còn những hai tháng, nhưng tôi vẫn nôn nao vạn phần. Tự giễu một chút, nôn cái gì? Có ai vác tôi tặng đi mất đâu?
"Ế, đây không phải là Thẩm Hi sao?" Ngẩng đầu lên, là Quân "đại tỷ". Chắc cổ tới rủ Vũ ăn trưa. Cổ đứng ngay trước cửa quang quác tên tôi.
Thấy cổ ngó lom lom vô ly nước trong tay tôi với vẻ mặt khó hiểu, tôi lật đật bỏ cái ly xuống, chỉ vào nó, nói tỉnh queo: "Ậy, em khát nước quá, lén uống một ngụm. Đừng mách cô Hà nha, chẳng biết cô ấy có nghiện sạch không nữa. Em sợ..."
Quân "đại tỷ" căn bản tính tình tùy tiện, nghe tôi nói vậy thì không hoạnh họe gì cả, ngược lại bắt đầu hỏi han cuộc sống hiện giờ của tôi.
Đang hàn huyên với Quân "đại tỷ", ngoái đầu nhìn ra cửa trông thấy Vũ, ôi, rốt cuộc người đã đến rồi. Tôi đứng phắt dậy, cố nhịn cười, chào nàng:
"Cô Hà, đã lâu không gặp." Đóng kịch ư? Làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-song/1419549/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.