Ngày hôm sau, lớp trưởng gặp tôi thông báo:
"Thẩm Hi, cô Hướng tìm bạn, nói là mời bạn đến văn phòng."
"Cô Hướng? Là ai vậy?" Tôi vén tóc bên tai, ngước đầu hỏi.
"Thẩm Hi, bạn không biết hả, cô Hướng là phụ đạo viên đó." Lớp trưởng ngã ngửa, tròn mắt nhìn tôi, vẻ mặt không thể tin nổi. "Tìm tôi? Chi?" Tôi thuận miệng cười hỏi.
"Chắc là chuyện tốt, mình thấy cô cười rất sáng lạn." Lớp trưởng thấy tôi cười, cậu ta cũng cười theo.
Xả một nụ cười cho lớp trưởng, xoay người hướng tới văn phòng, vừa đi miệng vừa lầm bầm: "Chuyện tốt? Chuyện tốt có thể rơi xuống đầu mình sao? Rắm chó!"
Đến văn phòng, nhìn thấy phụ đạo viên đang nói chuyện với cô Vương, tôi đổ mồ hôi hột, thầm nghĩ: "Không phải chứ. Bà cô này cũng độc ác quá nhỉ, tôi chỉ nhắn có một cái tin thôi mà? Cáo trạng tới trên này luôn sao?"
"Thẩm Hi, em đến rồi à, mau ngồi mau ngồi." Cô Vương thấy tôi đứng trước cửa, lập tức bước ra kéo tôi vào trong.
"Ách......" Một đầu mờ mịt, đưa mắt dò hỏi hai vị trước mặt.
"Thẩm Hi, cô phát hiện khẩu ngữ tiếng Anh của em rất tốt, cho nên đã nhờ cô Hướng tra cứu ngọn ngành của em." Cô Vương giải thích, "Thì ra em đã từng sang Anh quốc?"
"Dạ phải, từng ở Anh quốc bốn năm." Tôi thản nhiên trả lời, bụng lại khó hiểu, sau khi tôi đến Bắc Kinh vẫn chưa từng đề cập với ai chuyện tôi ở Anh quốc, sao hai bà cô này lại biết được nhỉ?
"Thẩm Hi, em có hứng thú làm công kiếm chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-song/1419527/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.