Sự xuất hiện của Tống Thư Minh là một việc rất ngẫu nhiên, nhưng sự xuất hiện đó lại khiến việc lên thư viện của Duy An trở thành tất yếu.
Sân trường Đại học G rất lớn, rất nhiều nơi Duy An chưa từng đi qua, thư viện là nơi duy nhất mà cô thấy quen thuộc với mọi thứ, bao gồm cả vị lớp trưởng tài tử ngày nào cũng đứng ngâm thơ trước cửa, cuối cùng thì cô cũng biết anh ta tên là Trịnh CHí Ma, sinh viên năm thứ ba khoa Triết.
“Chắc thi nhân mà anh thích nhất là Từ Chí Ma nhỉ?”
“Không, đấy là nhà thơ mẹ anh thích nhất”.
Tiếng chuông đồng hồ lại điểm, đã năm giờ đúng, nữ sinh trong trường thích quàng những chiếc khăn đủ màu sắc vào mùa đông, nhìn cảnh tượng ấy rất ấm áp, rực rỡ.
Duy An vừa thi xong môn Nhập môn sơn dầu, cô lại đứng đợi người trước cửa thư viện, ba ngày gần đây Kiều Ngự không đến tìm cô, không biết đang làm gì, buổi tối nhắn tin cho anh, nhưng anh không trả lời.
Duy An nghĩ chắc anh cũng đang bận việc thi cử, vậy là tự giác không làm phiền anh nữa. Đứng một lúc, Trịnh Chí Ma mặc chiếc áo bông, chạy tới hỏi cô: “Em lại chờ bạn trai à?”
Duy An không biết có nên gật đầu hay không, nhớ tới Kiều Ngự lần trước ở căng tin, vậy là cô đành ừm một tiếng.
“À, em này, chẳng phải đã từng nói với em rồi hay sao, đây là cột đá “dộc thân”, em đứng đợi ở đây chẳng phải điểm báo tốt đẹp gì đâu”. Trịnh Chí Ma vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-anh-den/30380/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.