Hà Dung Chỉ nghe thấy chân liền nhũn ra, khụy luôn xuống đất, Mạc Cửu Chương cùng Mạc Sùng Quang là vẻ mặt không thể tin được, mọi người đi phía sau đều trợn tròn mắt.
Mạc Thiệu Khiêm cứ vậy, cứ vậy mà tự tay kết liễu mạng sống của mình?
Trong đầu mọi người đều vang lên một tiếng nổ lớn, chấn động nhìn bóng lưng kia.
Chỉ thấy bóng lưng ấy vẫn cao to, vẫn hiên ngang như mọi ngày, không có dấu hiệu sụp đổ, mà phía trên, đèn đuốc đã sáng choang, một loạt những vụn pháo bay xuống, đích xác là những loại pháo dùng trong hôn lễ!
Không chỉ mọi người ngạc nhiên, mà Mạc Thiệu Khiêm cũng ngạc nhiên không kém, chỉ thấy cơ thể đột nhiên ấm áp, lúc hoàn hồn mới thấy đó là một thân hình nhỏ nhắn đang ôm mình. Không, chính xác là Giai Kỳ, người mà anh đã điên cuồng tìm kiếm mấy ngày nay.
"Giai...Kỳ?" thanh âm anh trầm thấp, còn có chút không tin được.
Cái đầu trong lòng anh khẽ gật gật: "Em đây."
Mạc Thiệu Khiêm đôi tay run run, muốn đưa tay chạm vào người cô, lại sợ cô biến mất, do dự hồi lâu cuối cùng cũng ôm chặt cô vào lòng.
"Giai Kỳ..." anh nghẹn ngào gọi tên cô, cánh tay siết chặt.
Giai Kỳ sụt sịt, trên khuôn mặt bầu bĩnh đầy nước mắt.
Mạc Thiệu Khiêm chôn đầu vào hõm vai cô, thì thào nói: "Anh nhớ em."
Giai Kỳ nghe vậy nước mắt liền tuôn rơi ào ạt, có trời mới biết những ngày qua cô nhớ anh thế nào, có trời mới biết phải xa anh cô khó chịu biết bao.
Nhưng giờ đây tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-vo-anh/1405010/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.