Buổi sáng ở Doãn Gia. 
Vì Doãn Thư chỉ nhận được thư nói mẹ cô ta đi du lịch, không hề biết bà ta bị người của Bắc Lộ Thành mang đi rồi nên cô ta vô cùng bình thản, hiện tại tốt nghiệp sớm cô ta đã đến Doãn Thị làm việc giúp ba mình rồi. 
Cầm bưu kiện trên tay, cô ta liếc nhìn qua bản thông tin nhưng lại không rõ người gửi là ai? vì nó để trống nhưng người nhận thì chính là tên của cô ta. 
Doãn Thư dùng dao rạch một đường mở bưu kiện ra, vì cô ta mở nhầm chiều lại không cẩn thận toàn bộ hình ảnh bên trong đều rơi xuống nền nhà. Cô ta nhíu nhíu mài nhặt nó lên, mọi thứ trong ảnh khiến cô ta bàng hoàng không dám tin. 
Ba cô ta ngoại tình? mà người đó còn là bạn thân của cô ta Phương Bích? 
Cmn đám người này định chơi cô ta sao? 
Từng tấm ảnh một đều được chụp lại vô cùng chân thực, sắc nét không mờ mịt tí nào. 
Sắc mặt của Doãn Thư tối sầm lại, cô ta cầm lấy điện thoại ra gọi thẳng cho Phương Bích bạn thân yêu dấu của cô ta. 
“ Alo Tiểu Phương ” Doãn Thư làm như không có chuyện gì xảy ra. 
“ Sao vậy Thư Thư, cậu có chuyện gì à? ” Phương Bích có chút chột dạ khi nhìn thấy Doãn Thư gọi cho cô ta. 
Doãn Thư vô cùng bình thản nói với giọng quen thuộc “ Không có gì chỉ là lâu quá không gặp cậu rồi cuối tuần này chúng ta gặp nhau đi ” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681985/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.