Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay Doãn Từ Ân quay về phòng được rồi, vừa vào tới phòng anh đã xoay người đóng cửa cái rầm, ép sát cô vào cửa, tay chống lên cánh cửa khoá cô trong lòng mình. 
Ánh mắt anh nhìn cô rất thiếu đứng đắn, nhưng mà bình thường cũng không đứng đắn là bao nhiêu, anh liếm môi một cái sau đó nhếch lên, khiến Doãn Từ Ân khẽ run người một cái cô chống tay lên ngực anh. 
“ Bé con em bôi tôi như vậy không sợ tôi sẽ tức giận không cho em xuống giường sao? ” Anh khẽ lên tiếng cúi đầu hôn lên cổ cô. 
Cô lúc này mới ngợi ra hoá ra cái tên cáo già này lại để chuyện đó trong lòng “ Em biết anh sẽ không tức giận đâu, Sâm Sâm không nhỏ mọn như vậy ”. 
“ Vậy thì em sai rồi, tôi rất nhỏ mọn ”. 
Anh mỉm cười gian manh, áp môi mình lên môi cô mà cắn mút, dùng lưỡi càng quét bên trong khoang miệng của cô khiến cô trợn tròn mắt muốn đẩy anh ra nhưng không được. 
Doãn Từ Ân chỉ đành bất lực vòng tay qua cổ anh, cô đáp lại nụ hôn của anh một cách chậm rãi. 
Vì váy cô mặc là váy xuông khoá kéo ở phía sau, vậy nên anh chỉ để tay ra phía sau kéo một cái đã cởi bỏ được chiếc váy dài. Hạ Bắc Sâm nhấc bổng cô lên để cô kẹp hai chân ngang hông của mình. 
Vừa đặt cô nằm xuống giường anh đã không chịu nổi rồi, anh cúi đầu ngặm lấy đôi gò bông của cô, tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681969/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.