Usb được Kỷ Thư Ninh bí mật gửi đến Ý, còn con dấu của Vũ Xuyên cũng được người của Bách Tâm Ly mang về Malaysia. Hạ Bắc Sâm vẫn yên tĩnh trong phòng bệnh không một chút động đậy. 
Lục Phong Vân nhìn Lục Bạch Tử xem điện thoại một cách đâm chiêu, ngay cả chuyện Doãn Từ Ân mất tích cũng không lo lắng, anh ta nheo mắt nhìn em trai mình, cầm tách trà nhấp một ngụm. 
“ Có phải em biết Doãn Từ Ân ở đâu không? ” Lời nói lạnh lẽo của Lục Phong Vân vang lên. 
Khiến Lục Bạch Tử giật mình quay đầu nhìn anh trai mình “ Em làm sao biết được? cô ấy còn chẳng liên lạc với em ” anh ta tỏ ra không biết gì trả lời một cách vô cùng tự nhiên. 
“ Không lo lắng à? ” Lục Phong Vân nhìn em trai mình có chút nghi ngờ. 
Anh ta cũng không ngờ cô vậy mà trốn giỏi thật, ngay cả người của bọn anh cũng tìm không ra, thật sự như bốc hơi khỏi mặt đất vậy, chưa kể cô cũng tính toán hay thật còn mang cả bà ngoại đi. 
Lục Bạch Tử đưa điện thoại cho anh nhướn mài “ Thay vì lo cho cô ấy, em cảm thấy nên lo về người của Phương Gia thì hơn, mấy hôm trước Doãn Phu Nhân chết vì ung thư, nhưng trước khi vào tù bà ấy không hề bị ung thư ” sắc mặt của Lục Bạch Tử trở nên vô cùng khó coi. 
Phương Gia bình bình như vậy, nhưng thật không ngờ ra tay cũng quá tàn độc rồi, còn có thể tiêm tế bào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681889/chuong-78.html