Đợi đến khi kéo được Hạ Bắc Sâm khỏi người của Doãn Đạt thì ông ta đã suýt mất mạng rồi, Hoằng Tứ cũng vô cùng chật vật nhìn anh khổ sở vì không kiềm chế được bản thân mình. 
Hạ Bắc Sâm chưa từng mất kiểm soát đến chừng này, chắc chắn đã rất kích động. 
Mộ Triết Viễn nhìn anh, anh ta có chút bình tĩnh lên tiếng “ Hạ Bắc Sâm! cậu nghe tôi nói, đừng kích động, nếu cậu xảy ra chuyện vợ cậu phải làm sao? còn con gái cậu nữa. Vậy nên bình tĩnh lại đi ” 
Trong đầu anh hiện lên toàn bộ đều là hỉnh ảnh của Doãn Từ Ân, hình bóng của cô như thước phim tua lại trong đầu, còn có con gái khó khăn lắm mà anh mới có được đang đợi anh ở nhà. 
Nếu không có anh dỗ con bé chắc chắn sẽ không chịu nín, nếu không có anh giữ con bé chắc chắn cô sẽ không ngủ được ngon giấc, như vậy rất khó chịu. 
Hạ Bắc Sâm gạt tay Mộ Triết Viễn ra anh loạng choạng bước ra khỏi ngôi nhà cũ “ Dọn dẹp giúp tôi, tôi muốn về nhà vợ tôi cô ấy đang đợi tôi ” anh không quay đầu trực tiếp đi về phía trước. 
Lúc trước anh xem việc trả thù là lý do để bản thân sống sót, để bản thân cố gắng. Thì bây giờ mọi thứ đã thay đổi, anh xem Doãn Từ Ân và Hạ An Ly chính là mạng sống của mình, xem họ chính là ánh sáng mà anh hướng đến. 
Nhưng bước chân của anh còn chưa đi được bao nhiêu tiếng súng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681860/chuong-96.html