Doãn Từ Ân còn chưa thức nổi thì bên cạnh đã chí chóe tiếng của hai người rồi, anh ngồi trên giường An Ly cũng ở cạnh anh, Hạ Bắc Sâm không mặc áo, trên người anh vẫn còn băng gạt. 
Vậy mà lại ngồi giỡn với con gái, anh sợ An Ly khóc sẽ khiến cô lo lắng mà thức dậy, cả một buổi tối ở bệnh viện, khóc nhiều như vậy, anh sót cô biết bao nhiêu. 
“ Tiểu Ly ngoan nhỏ tiếng một chút, mẹ vẫn còn ngủ mà ” Hạ Bắc Sâm hôn lên má bé con một cái nhỏ giọng nói. 
Cô nghiên đầu nhìn anh, ánh ban mai chiếu qua khung cửa sổ rơi lên người anh, bất giác khoảnh khắc này khiến tim cô không ngừng loạn nhịp mà nhìn anh chằm chằm. 
Hạ Bắc Sâm cũng có lúc đẹp trai đến vậy sao? 
Cô quên mất anh không những đẹp trai mà còn rất nhiều tiền nữa, Bạc Thành này chưa được người thứ hai như anh, cô cũng chưa từng nghĩ cái bằng luật sư của cô chỉ là bức bình phong sau khi cô gặp anh. 
“ Bố con anh, mới sáng sớm đã ồn ào như vậy rồi ” Cô ngồi dậy chồm người tới nhìn bé con cười khanh khách chỉ nhìn bố nó mà không nhìn cô cái nào. 
Hạ Bắc Sâm nhìn cô ấm ức liền lên tiếng “ Em dậy rồi, chúng ta đi ăn sáng, mười lăm phút nữa anh phải đến Vũ Xuyên, chiều về sẽ mua bánh đậu cho em ” anh xoa xoa đầu hôn lên trán cô một cái. 
“ Anh thế này, đến công ty thật sự không sao? ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681847/chuong-98.html