Kiều Mặc Nhiên chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh người con gái mình thương một chút, rồi âm thầm quay bước rời đi. Vốn nghĩ rằng sẽ tự đến tự đi mà không ai hay biết, nào ngờ lúc bước ra khỏi cửa phòng đã nhìn thấy Chiêu Đình Vỹ Kỳ ngồi đó như chờ anh tự bao giờ.
"Chiêu tổng." Kiều Mặc Nhiên điềm giọng chào hỏi.
"Cậu ngồi xuống đi, tôi có chuyện muốn nói."
Sau lời đề nghị của Vỹ Kỳ, tất nhiên Kiều Mặc Nhiên phải ngồi lại và ngay sau đó cũng nhận được một câu hỏi:
"Cậu còn thương em gái tôi?"
"Câu trả lời có thật sự quan trọng để em phải nói ra không?"
"Nếu không quan trọng thì tôi đâu cần ngồi đây dài dòng mất thời gian với cậu."
Thái độ nghiêm túc của Chiêu Đình Vỹ Kỳ khiến Kiều Mặc Nhiên biết chắc rằng hôm nay không thể trốn tránh những câu hỏi buộc phải trả lời, thế thì anh cứ thoải mái mà đối đáp:
"Đúng là vẫn còn thương cô ấy, nhưng em không muốn bất cứ ai biết điều này."
"Tại sao?"
"Vì không thể mang lại hạnh phúc cho Hân."
"Vậy hiện tại cậu nghĩ con bé đang cảm thấy hạnh phúc? Nếu nó thật sự thoải mái, bình thường thì dạo gần đây đã không tìm tới bia rượu mỗi đêm kể từ sau khi gặp lại cậu."
Chiêu Đình Vỹ Kỳ không ngại nói thẳng, kể cả là chất vấn sau khi nhìn nhận được vấn đề ở cục diện hiện tại.
"Tôi không biết cậu yêu theo kiểu gì, tôi chỉ biết là cậu đã và đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-dinh-menh/3738045/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.