Hoàng hôn trên biển chiều trông thật thơ mộng, những con sóng nhỏ không ngừng xô vào bãi cát vàng tạo ra âm thanh nhẹ nhàng mà bình yên.
Mỗi một giây phút hiện tại đối với Chiêu Đình Vỹ Hân lúc này đều là hạnh phúc, khi cô cùng người bạn trai thanh mai trúc mã nắm tay dạo bước trong không gian thanh bình. Cứ mỗi dịp cuối tuần, họ lại cùng nhau tản bộ trên bờ biển thế này và hỏi nhau vài câu tình tứ.
"Mặc Nhiên, chúng ta cũng sắp học xong đại học rồi, anh định khi nào sẽ cưới em?"
Câu hỏi thốt ra tuy có vẻ không hợp với phận nữ nhi như Vỹ Hân, nhưng lại đủ cho thấy rằng việc cô yêu và mong muốn được làm vợ của người đàn ông này như thế nào, tất cả đều vì hai chữ "thật lòng". Nói như nào thì cả hai cũng yêu nhau hơn năm năm chứ đâu ít ỏi gì.
Nhưng Kiều Mặc Nhiên thì khác, khi anh trông thấy dáng vẻ mong chờ của người con gái ấy thì sâu trong ánh mắt lại mang đậm nét sầu tư, bâng khuâng. Cũng từ đó mà đôi chân chợt dừng bước, khiến cô phải quay sang ngước nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.
"Sao vậy anh?"
"Vỹ Hân! Anh nghĩ chúng ta chỉ nên đi đến đây thôi. Quãng đường còn lại, anh không muốn bước tiếp cùng em nữa."
Hai tiếng "Vỹ Hân" nghe thật nhẹ nhàng, trìu mến, nhưng những câu nói phía sau lại khiến cô gái ngơ ngác mà cười gượng.
"Anh nói gì vậy? Em không hiểu."
"Ý anh muốn nói chia tay. Trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-dinh-menh/3738031/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.