Kể từ sau khi Nhậm Thần tỉnh lại và chỉ nhận ra mỗi Mạc Vũ đến nay cũng đã được hơn một tuần. Tất cả đều nhờ một tay Thụy Kha thu xếp, chạy đôn chạy đáo lo ổn thỏa mọi việc...vừa quản lý công ty ở Thượng Hải..lại vừa chăm chú quan sát động tĩnh tiếp theo của kẻ địch ở Canada. Nhậm Thần bị thương, quên hết mọi chuyện..do đó mọi hành động đã được sắp xếp từ trước hiện giờ đành phải án binh bất động.., cả tổ chức đều luôn đề phòng mọi lúc mọi nơi..vì lão già Nhậm Khải có khả năng sẽ hành động bất cứ khi nào..và bởi vì Nhậm Thần chính là vảy ngược của lão ta..hắn có nhớ lại đúng lúc hay không..đó mới là yếu tố quyết định..
Đàn em của Nhậm Thần trên dưới đều không thể tiếp cận được hắn, vì thế Thụy Kha đã sắp xếp để Mạc Vũ và Nhậm Thần ở lại trong một khu trung cư lớn..dưới sự giám sát của mọi người, đề phòng vạn nhất.
Mạc Vũ: " Nhậm Thần, này..đến giờ uống thuốc rồi.. "
Nhậm Thần: " Ừm.. "
Mạc Vũ: " Khụ..khụ.."
Nhậm Thần: " Cậu..không khỏe? "
Mạc Vũ: " À..khụ..tôi không sao..anh có cần gì nữa không? Anh Thụy bảo là sau khi uống thuốc thì anh cần phải thư giãn một chút..khụ..đừng cố nhớ nếu đầu đau..còn có—"
Nhậm Thần: " Rốt cuộc tên Thụy Kha đó là ai vậy? Tôi cứ nghe em nhắc mãi tên cậu ta....tôi..khó chịu.."
Mạc Vũ: "...!!!! "
Cậu thoáng chốc chấn kinh.., hắn ta vậy mà có thể nói ra được những lời như thế..lại còn với biểu cảm này...Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-diem-sang/3570141/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.