Đêm gala.
An rất biết ơn Thành vì nếu không nhờ hắn, cô hẳn đã trở thành “sinh vật lạ” trong bữa tiệc này. Dường như tất cả mọi thứ xung quanh cô đều toả ra sự xa hoa, đắt đỏ, từ mấy chùm đèn pha lê cho tới những chiếc cốc tách muỗng dĩa mạ vàng. Đám khách tham dự đều là lãnh đạo cao cấp của Prime Tech và TMET, cũng là những con người quyền lực nhất nhì Dubai nên khỏi nói về mức độ lộng lẫy. Họ thiếu mỗi nước dát kim cương từ đầu tới chân để phô trương sự giàu có. Nếu so sánh một cách thậm xưng thì khung cảnh bữa tiệc có thể dùng để minh hoạ cho hang kho báu chứa đèn thần của Aladdin.
Nhưng tất cả chỉ làm An thấy ngộp thở. Vốn yêu thích những gì đơn giản và tinh tế, cô không sao “cảm” được thứ thẩm mỹ nặng nề, chói loá màu hoàng kim này. An cầm ly rượu, vui vẻ tiếp chuyện mấy người mới quen trong cuộc họp. Chẳng ai biết cô đang nhớ da diết chiếc giường ở nhà, món ngũ cốc trộn sữa nhạt nhẽo, và cả núi công việc chờ trong văn phòng đến thế nào.
Sau tiệc chính, giống nhiều buổi gala khác, khách tham dự được mời qua bên khán phòng đã bài trí dành riêng cho khiêu vũ. Có vẻ như thủ tục xã giao đến từ phương tây này là không thể thiếu trong các buổi tiếp tân, kể cả ở vùng đất Trung Đông nổi tiếng bảo thủ.
- Mời em. - Quân chìa tay về phía An, lịch sự nói.
Cô nắm tay hắn ra sàn nhảy, nhẹ nhàng lướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-binh-an/2700946/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.