Nơi làm việc của An không hẻo lánh như cô vẫn tưởng mà ngược lại, nằm ở toà nhà cao nhất, đông đúc nhất khu vực trung tâm thành phố.
- Anh còn văn phòng khác ở đây à? - An thắc mắc khi Quân lái vào hầm để xe. - Hay văn phòng một công ty con của Blue Ocean?
- Không phải cả hai. Anh không có văn phòng ở đây. - Hắn cười. - Anh có căn hộ thôi.
An há hốc mồm. Toà nhà này một trăm phần trăm là văn phòng chứ làm gì có cư dân sinh sống, cô nghe nhầm chăng?
Quân dẫn cô tới một căn phòng nhỏ khoá bằng mã số, nằm tách biệt với khu thang máy chung. Hắn mở khoá, bên trong chỉ có một cửa thang máy duy nhất, cạnh nút gọi là thiết bị quét vân tay.
- Thang này là lối đi riêng và duy nhất lên tầng trên cùng, ngoài hầm để xe, tầng trệt thì không dừng ở tầng nào khác. Tầng top chính là căn hộ của anh. - Quân thao tác rất nhanh bảng điều khiển gắn bên tường rồi quay sang cô. - Đặt ngón trỏ vào đây, anh cài thêm vân tay của em. Mã số thì anh gửi tin nhắn cho em rồi.
- Dạ thôi, không cần đâu. - Cô vội lắc đầu. - Ai lại để người khác tự do ra vô nhà mình bao giờ, kỳ lắm.
Quân chẳng thèm nghe hết lời từ chối của An, với tay nắm lấy tay cô ấn nhẹ lên mặt bảng điều khiển. Và hắn dứt khoát không buông cho tới khi máy xác nhận đủ sáu lần quét cho hai ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-binh-an/2700933/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.