-tôi không biết trước đây hai người xảy ra chuyện gì, có mối quan hệ ra sao... chỉ là giờ em đã đến đây thì không thể quay đầu lại làm người tốt được nữa, em cần phải khống chế cảm xúc của mình
-anh cũng làm ơn khống chế cảm xúc của mình đừng có vuôt tóc tôi, tôi không phải con gái anh
Thiên cứng người, cô gái này cũng thật biết làm người khác bế tắc nha, vội vàng bỏ tay ra hắn cười xuề xòa rồi nhìn Phàm. Thư cũng nhìn theo chợt cô tiến gần nhấc chân anh ta lên, xem xét kĩ lưỡng xoay xoay rồi bẻ “khục” một cái
-mặc dù cả hai cùng KO đối phương nhưng vì anh coi thường tôi nên bị thương nặng hơn tôi đấy, chân trật khớp, tay chịu đòn trên không chắc bị thương không nhẹ nhỉ
-cô biết chữa sao, cũng giỏi quá chứ
-trước đây tôi là bác sĩ
------------
“Phàm, mai sau anh muốn làm gì”
“anh muốn làm giám đốc cong ty thật lớn”
“Thư muốn làm bác sĩ, sau này Phàm bị thương sẽ chữa cho Phàm”
“em muốn anh bị thương sao”
“không phải, không phải, nếu sau này Phàm ốm Thư sẽ chữa cho”cô bé lắc lắc đầu, đôi má phúng phính cũng nhịp nhàng theo
“vậy là anh phải ốm sao?”
“huhu không phải, Thư không muốn Phàm ốm, Phàm đừng giận”
“ngoan đừng khóc, mai sau anh mà ốm sẽ chỉ cho mình em chữa thôi, có được hay không”
“được”
------------
-nếu gặp cô trong hoàn cảnh khác thì tốt biết mấy
-Thiên, lấy băng gạc cho tôi
Sad và anh em trong bang ngơ ngác, cô không gọi hắn là lão đại đã đành, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/49423/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.