-anh là đồ tồi,tôi đã tin nhầm người tôi còn tưởng anh thật lòng yêu Thư-nhỏ gào lên nếu Quân không giữ tay chắc Long đã ăn 1 bạt tai
-yêu thì sao chứ, cô ấy yêu tôi chắc, đến cả 1 chút thương hại còn không có
-khốn kiếp, không yêu anh mà khi thấy anh ngã xuống đất cô ấy còn không thay cả đồ ngủ đầu tóc rối bù, rối rít gọi cấp cứu, 1 ngày trời anh hôn mê cô ấy không rời nửa bước đến 1 miếng cơm cũng không đụng vào. Vừa đi ra ngoài mua cháo về thì anh đã đi cùng con ả “hôn thê” kia quấn lấy nhau
-không thể nào... không thể nào-anh ôm đầu hét lớn, nước mắt giàn dụa lăn xuống 2 gò má
1 người con trai kiên cường như anh lại phải bật khóc chứng tỏ anh đã quá yêu, là anh ngu ngốc lại tin lời Phương Ly, chính anh tự tay đánh mất hạnh phúc của mình. Là anh ngu ngốc tưởng cô buông tay nên chỉ biết chúc cô hạnh phúc... “Thư à, làm ơn trở về với anh đi”
-có thể đấy-nói đoạn Linh ném xấp ảnh Phương Ly đưa cho Long, khinh bỉ nhìn anh rồi nhanh chóng kéo Quân đi, cô sợ mình phải dây dưa với loại người này
Nhặt vội tấm hình lên, anh hoàn toàn bất động, “Dương Kim Long, mày là đồ khốn, mày không đáng sống trên đời này” tự đấm vào mặt mình anh như tỉnh táo hơn
Hôm đó dù uống rất nhiều nhưng anh vẫn còn chut tỉnh táo, chắc chắn anh chưa làm chuyện gì có lỗi với Thư.quả thực anh tùy ý để Phương Ly dẫn đi nhưng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/49420/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.