-Thư, em tỉnh rồi
Cô không trả lời, vẫn nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lẽo, khuôn mặt xinh đẹp không chút cảm xúc
-Quân,Linh... mọi người, Thư tỉnh rồi vào đi-anh lảng tránh ánh mắt đó của cô, quay ra cửa gọi mọi người
Quân dắt tay Linh,Khải và Ngọc cũng theo sau đi vào, Quân khẽ gãi đầu nắm tay Linh tiến về phía Thư, cô vẫn ngồi đó, khuôn mặt không chút cảm xúc nhìn những người tiến về phía mình
-Thư, anh xin lỗi vì giúp Long gạt em khiến em ra nông nỗi này,anh...
-anh... là ai?-cô nghiêng đầu, đôi mắt trong veo nhìn Quân không chút cảm xúc
1 câu nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến tất cả mọi người ở đây sốc, sốc và sốc nặng
-bác sĩ, bác sĩ, cô ấy bị sao vậy?-Long hét lên như điên dại rồi lại lay lay vai Thư
-anh là ai? mau bỏ tay ra khỏi người tôi-cô gạt tay anh ra khỏi vai, giọng nói nhẹ nhàng, đôi mắt không động như người mất hồn
Bác sĩ vội vã chạy đến và khám, tất cả đều phải ra ngoài
BÊN NGOÀI
-cô ấy chỉ ngất thôi mà.... tại sao...tại sao... lại như vậy? Quân tại sao thư không nhận ra em?
-...
-Khải, cậu nói đi...
-...
-Linh, Ngọc... 2 đứa trả lời anh đi chứ
-...
Tất cả đều im lặng, không ai lên tiếng, họ đều thẫn thờ...
1 tiếng sau bác sĩ bước ra, khuôn mặt buồn bã nhìn Long đầy ái ngại
-Thư... cô ấy sao rồi?
-cô ấy bị mất trí nhớ, không phải do va đập mạnh mà là do quá sợ hãi, cảm giác sợ hãi đã khiến cô ấy muốn quên đi, nếu bệnh nhân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/49415/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.