Sau buổi học nó về thẳng nhà, hiện lên trước mắt nó là cảnh cha nó ôm người phụ nữ kia xem tivi... cái cảnh này nó thấy từ hồi mẫu giáo và đã không bao giờ lặp lại với mẹ nó, đáng lẽ người ngồi kia là mẹ nó, người được cha nó ôm ấp yêu thương cũng là mẹ nó chứ không phải bà ta, nghĩ đến đây nó đi thẳng lên phòng đóng cửa cái rầm. ông Minh thấy nó về còn phải nhìn cảnh nó và bà Ngọc Thủy tình cảm nên khẽ nói với bà:
-tôi lên với Thư chút nha
-dạ ông lên coi con làm sao (ca:đương nhiên là bực mình+khó chịu roy,bà Thủy:đừng thấy cô hiền mà chọc cô nghe con, ca:dạ... haizz mấy nv này toàn áp bức tớ thui)
Ông gõ cửa rồi vọng giọng nói vào trong phòng:con gái đi học về rồi hả?vẫn giọng quan tâm nhưng xen chút buồn rầu và tội lỗi
-ông đừng tỏ ra quan tâm tôi, nó chỉ khiến tôi coi thường ông hơn thôi... tôi mệt rồi đừng làm phiền nữa, xuống với vợ ông đi
-ta biết rồi con nghỉ ngơi rồi xuông ăn cơm nha
-....
Thứ ông nhận được từ đứa bé hay nói, vui vẻ hoạt bát ngày xưa là sự im lặng của nó. Ông chỉ biết lắc đầu ngao ngán rồi thở dài mà đi xuống nhà... hôm sau nó không đợi Ngọc vì nhỏ đã không bị bắt nạt nữa rồi, nó đi thật sớm để không nhìn thấy cảnh cha mình bên người phụ nữ khác. Mấy phút sau nó leo lên sân thượng, trường vắng tanh, không khí trong lành nó bấm vào danh bạ rồi gọi
*lần đầu:
-có phải quán bar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/49399/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.