"Remember when, we never needed each other
The best of friends like
Sister and Brother
We understood, we'd never be,
Alone
Those days are gone, and I want you so much
The night is long and I need your touch
Don't know what to say
I never meant to feel this way
Don't want to be
Alone tonight)
Băn khoăn 1 hồi nó quyết định nghe điện thoại
1 bài hát buồn nhẹ nhàng: "how did I fall with you" nhưng chủ của chiếc điện thoại ấy đâu có nhẹ nhàng tí nào đâu: MẠNH TƯỜNG QUÂN, anh rúc ở xó nào mà giờ mới gọi cho em
-anh đang ở viện, hôm qua đi đăng kí thi giao lưu cho mấy đứa thì đụng xe, anh nhờ Long dạy hộ mấy đứa cho đến khi anh về, 1 tháng nữa thi rồi cố lên nha-anh
-anh ở đâu, em đến thăm, có sao không vv và mây mây
Hắn nhìn nét mặt nó khi lo lắng trông đến dễ thương chứ không lạnh lùng,vô cảm như khi nói chuyện với hắn làm hắn có phần ghen tị với anh(ca:anh không bằng người ta đâu ở đấy mà ghen đy,Long:bộ hết người chặt rồi à bà t/g kia,ca: vầng... chạy lần 2)
-anh không sao đâu nhưng bác sĩ bảo 2 tháng nữa mới được suất viện, em cố thi nha nếu dật giải anh sẽ cho em điạ chỉ bệnh viện
-anh ép em? Anh bắt em 2 tháng không gặp anh sao nói rồi chưa để đầu dây bên kia trả lời nó đập bép cái điện thoại xuống đất mảnh nào bay ra mảnh đấy... hắn nhớ lại lời Quân nói với mình:
-cô bé đó là nhị sư tỷ(sau anh),rất có năng khiếu nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/49396/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.