Trong phút chốc mây đen kéo đến, kèm theo đó là những cơn gió lạnh tới thấu xương.
- Gia Hằng phải làm sao bây giờ!
Cô lo lắng nhìn anh, thấy vậy anh liền trấn an.
- Đừng lo lắng, giờ chúng ta xuống núi trước đã nhé!
- Vâng.
Hai người cầm tay nhau vội vàng chạy qua từng lùm cây. Trên bầu trời bây giờ đã bắt đầu xuất hiện sấm xét. Từng tia lửa cứ thế sáng rực giữa không trung.
- Tách…Tách…Ràooo…!
Như được sắp đặt trước, những hạt mưa lớn thi nhau rơi xuống mảnh rừng già tạo lên những âm thanh sống động. Một số hạt bị lá cây chặn lại vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ rồi mới rơi xuống đất, một số hạt may mắn hơn khi xuyên qua được tán lá dày đặc kia thì ngay lập tức chuyển mình hoà vào lòng đất. Từng hạt từng hạt lã chã rơi làm cho hai con người đang lạc đường kia càng ngày càng vội vã.
Trong làn mưa, anh bất ngờ dừng lại rồi quay sang nhìn cô. Vẻ mặt vô cùng thương sót nói.
- Xin lỗi, em có lạnh lắm không?
Cô vội lắc đầu rồi mỉm cười trả lời.
- Không hề nha, em khỏe lắm anh đừng lo.
- Khoẻ lắm sao…
Anh vừa nói vừa cởi áo ngoài ra đội lên đầu cô.
- Anh không nghĩ thế đâu!
- Gì chứ…
Cô đang tính phản bác lại anh thì từ phía xa một tia sáng làm cô chú ý.
- Gia Hằng, ở kia có tia sáng kìa anh!
Anh vội nhìn theo phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ac-nu/2054461/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.