Nguyên tắc 2: Khi đã xác định được con mồi thì phải luôn đặt nó trong tầm ngắm của mình (2)
Trong gần 1 tuần tiếp theo, Chu Vận dường như trở lại với nhịp sống nhàm chán của mình trước đây. Cô vẫn làm những việc mà mình thường hay làm cho đến khi Từ Nguyên dẫn cô gái đó đến.
"Chu Vận, đây là Hứa Thấm, bạn cấp 3 của tớ, tớ thấy cậu ấy muốn được tham gia phụ việc cho lễ hội trường lần này nên dẫn cậu ấy tới đây."
Ngay lần đầu tiên gặp Hứa Thấm, Chu Vận liền biết người này chính là chìa khóa giải đáp tất cả những câu hỏi của cô về Từ Nguyên, "Cô ta không phải là kẻ trong khu rừng nhỏ kia." - cô thầm nghĩ.
Cô nở một nụ cười nhẹ, đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay làm quen, Hứa Thấm cũng cười lộ chiếc răng khểnh, một cô gái khá xinh đẹp.
"Cậu muốn tham gia thì cần phải thông qua sự cho phép của nhà trường, tôi chỉ phụ trách phần tổng hợp số lượng khách mời và vị trí chỗ ngồi thôi, nếu muốn làm MC thì trễ quá rồi, vòng sơ khảo đã qua từ lâu. Tôi có thể giúp cậu nói với giáo viên cho cậu tham gia các phần khác."
"Không, không sao đâu, nhờ cậu như vậy là đã làm phiền cậu rồi, tớ còn cảm ơn mới phải chứ."
"Không cần khách sáo, cậu là bạn của Từ Nguyên mà."
Chu Vận đưa Hứa Thấm đến gặp thầy phụ trách và hướng dẫn cô ấy làm đơn xin vào làm. Trong khoảng thời gian đó, ấn tượng của Chu Vận về cô ta khá tốt, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-khong-quan-trong/394396/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.