Chương trước
Chương sau
Nhưng rất nhanh Tần Khả Khanh đang vui mừng chợt cảm thấy khối thân thể này không đúng. Giờ phút này thân thể mà ả chiếm cứ, tinh khí cùng sinh mệnh lực cơ hồ bị vét sạch, ghê tởm nhất chính là, thân thể này còn là một nam nhân!

Tần Khả Khanh nghĩ mãi mà không rõ chỗ nào xảy ra vấn đề, làm cho mục tiêu của ả từ Uyên Ương biến thành Giả Kính.

Ngây người một chút, ả lập tức kịp phản ứng, tâm ý muốn rời khỏi thân thể Giả Kính.

Nhưng đã muộn một bước.

Bởi vì trên bầu trời chưởng thứ hai mạnh mẽ của Du Chuẩn oanh trúng cột sáng của bảo phiến, theo một tiếng vang giòn mà người phàm không nghe được, cột sáng liên tiếp trời và đất hóa thành điểm quang tiêu tán trong thiên địa.

Cùng lúc đó trong cung điện của Tần Khả Khanh bên trong Thái Hư ảo cảnh, bảo phiến cũng vỡ thành hai đoạn, hỏng mất.

Điều này cũng đại biểu Tần Khả Khanh đã bị giam cầm trong thân thể của Giả Kính, trừ phi ả tự sát, làm cho linh hồn quay về Thái Hư ảo cảnh, mới có thể giải trừ trạng thái nữ hồn nam thân hiện tại.

Nhưng bảo phiến là pháp bảo chỉ dùng một lần duy nhất, chỉ cần sử dụng thành công, sẽ tự nhiên bị hủy hoại.

Tần Khả Khanh bị hai lần cắn lại, thật vất vả mới mang theo trí nhớ đi tới nhân gian, nếu cứ như vậy tự sát quay về, Cảnh Huyễn còn chưa về, một tăng một đạo không có tin tức, không báo được thù, chỉ sợ ả cũng phải quay lại cuộc sống nóng ruột nóng gan khi trước.

Không thể lựa chọn.

Ả lâm vào hoàn cảnh khó khăn, cảm xúc mơ hồ muốn hỏng mất.

Nhiều lần tự hỏi lợi hại, cuối cùng ả dằn nén tâm lý ghét bỏ cùng khó chịu, lựa chọn giữ lại.

Duy nhất đáng giá an ủi chính là, địa vị của Giả Kính trong Giả thị bộ tộc rất cao, phi thường phương tiện cho Tần Khả Khanh điều tra cừu nhân báo thù.

Dùng lý do này thuyết phục chính mình, ả mang theo thân xác Giả Kính nhẫn nhịn cảm xúc muốn hộc máu.

Bên kia, Du Chuẩn phá hủy xong cột sáng, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống bên người Bách Linh. Hai quỷ nhìn chằm chằm không trung, xem Thái Hư ảo cảnh còn có động tĩnh gì lắng xuống hay không.

Mãi cho tới lúc Giả Dung tan học, trời xanh không mây, thật lâu không còn đạo cột sáng nào rớt xuống.

Nhìn thấy Giả Dung đi ra, hai quỷ liền đi theo hắn, mở miệng đem chuyện có cột sáng nói cho hắn biết.

Rời khỏi đám người, Giả Dung ngẩng đầu nhìn không trung trong sáng, nói:

- Mặc kệ cột sáng kia là làm gì, nếu Du Chuẩn đã dùng một chưởng nổ nát, chứng minh kế hoạch của mặt trên đã thất bại. Hơn nữa đêm nay chúng ta cần đi thăm Thái Hư ảo cảnh, vô luận bọn họ có âm mưu gì, đều không trọng yếu. Bởi vì sau đêm nay, Thái Hư ảo cảnh cần đổi chủ nhân.

Ban đêm.

Các học sinh thức đêm khổ học, mà phòng của Giả Dung cũng không có ánh đèn.

Một đám quỷ mới tới chỉnh tề như quân đội xếp hàng đứng trước mặt Giả Dung, không bao lâu, nhân công từ các cửa hàng cũng lục tục chạy tới hiện trường.

Quỷ tộc quân đoàn chỉnh quân xong, Du Chuẩn cùng Nham Âu bày ra viên tráo bảo hộ Giả Dung cùng Trầm Nhược Hư, tự mang theo chủ nhân của mình bay về hướng chân trời.

Theo sau Bách Linh, Họa Mi, Tri Canh, Sở Ô cầm đầu quỷ tộc quân đoàn, hóa thành từng đoàn u quang chậm rãi xông lên tận trời.

Cũng may nhân loại không nhìn thấy được hình ảnh này, nếu nhìn thấy, từng đoàn u quang bay ngược lên không trung, tụ tập thành một mảng lớn, chẳng những đẹp như tranh, còn dao động lòng người.

Đứng trước lối vào Thái Hư ảo cảnh, nhìn kim quang của thượng cổ pháp bảo bao phủ xung quanh, Giả Dung đưa tay nhẹ nhàng đụng vào, lúc này bị kim quang đẩy ra.

Bởi vì hắn không dùng khí lực, lực đạo của kim quang cũng ôn nhu. Trầm Nhược Hư cũng tò mò đưa tay đụng tới.

Giả Dung nhìn Du Chuẩn nói:

- Phá vỡ tầng kim quang này, trực tiếp xông vào đi!

Du Chuẩn khẽ gật đầu nói:

- Đợi ta bày lên một tầng phong tỏa kết giới bên ngoài Thái Hư ảo cảnh, phòng ngừa « tiên cô » bên trong chạy trốn.

Mười quỷ đồng loạt kết ấn bố trí kết giới. Bởi vì Thái Hư ảo cảnh tương đương như một tiểu thế giới, phạm vi rộng lớn, chỉ một quỷ làm phép thì tiêu hao rất lớn, cho nên mới để mười quỷ cùng liên thủ càng nhanh hơn.

Ngay sau đó một tầng phong ấn vây quanh Thái Hư ảo cảnh.

Ngay khoảnh khắc kết giới tạo thành, quỷ tộc phía sau đồng loạt vung tay đánh thẳng vào kim quang phía trước.

Trong khoảnh khắc, vô số u lam kiếm quang từ trong đàn quỷ vọt ra, lấy xu thế như lôi đình vọt thẳng tới Thái Hư ảo cảnh.

Oanh long!

Thanh âm oanh long không ngừng vang vọng phía chân trời, liên tục vang lên không ngớt.

Cả trường hợp giống như máy bay chiến đấu ném bom lên khu vực kẻ địch.

Bên trong ảo cảnh bị năng lượng bên ngoài công kích, giống như là động đất lay động không ngừng, cung điện sụp xuống, mặt đất nứt nẻ, giống như là hạn hán nứt toát đất vườn.

Ngàn vạn kiếm quang đánh trúng kim quang thì các « tiên cô » đang tụ tập bên bờ sông dự tiệc rượu.

Vì thế hiện trường ăn uống linh đình cũng biến thành một mảnh hỗn độn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.