Trong lúc ngủ mơ Trầm Nhược Hư rốt cục cảm thấy được động tác của hắn, cầm một bàn tay Giả Dung lẩm bẩm nói:
- Đừng làm rộn, ngủ đi, bằng không làm thịt đệ.
Giả Dung nhỏ giọng nói:
- Hừ, hiện tại ta ăn huynh trước đã.
Trầm Nhược Hư bị liếm láp trước ngực khơi gợi lên dục vọng, không bao lâu hắn mở mắt theo bản năng đưa tay vuốt tóc Giả Dung.
Hắn mở mắt nhìn lên nóc giường, miệng khẽ kêu rên, Trầm Nhược Hư chợt ý thức được mình không phải đang nằm mơ.
Hắn xoay người đem Giả Dung áp dưới thân thể mình, ngực chấn động, trong cổ họng phát ra thanh âm tiếng cười.
Trầm Nhược Hư gật ấn đường của Giả Dung, nói:
- Hồ ly hư hỏng, không phải muốn một mình ngủ sao, sao lại tìm tới trên giường ta đây?
Giả tiểu Dung đưa tay ôm cổ hắn, đôi mắt hàm mỵ gọi hồn.
- Đều tại huynh, không chịu giúp ta uống thuốc bổ, làm hại ta bồi bổ quá mức.
Trầm Nhược Hư đột nhiên vui vẻ:
- Ai bảo mấy ngày nay đệ không chịu cho ta giúp đệ tiêu hỏa? Hỏa nghẹn lâu, khó chịu rồi đi!
Giả tiểu Dung tránh đi ánh mắt của hắn, há mồm cắn bả vai của Trầm Nhược Hư, cọ tới cọ lui đốt lửa:
- Phu quân, ta thật là khó chịu, huynh mau tới giúp đỡ ta.
Trầm Nhược Hư cúi thấp người hôn hắn.
Buổi trưa hôm sau.
Giả tiểu Dung nằm lỳ trên giường, vươn móng vuốt giật màn giường, than thở lẩm bẩm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/3500326/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.