Nhận được cầu viện của bộ lạc Khê Cốc, dực hổ Bạch không hoảng không loạn kéo hai ngày mới trả lời.
Xuất binh giúp đỡ có thể, nhưng không phải không có thù lao, bộ lạc Khê Cốc cần phải phụ trách lương thực của binh sĩ trong thời gian xuất binh, không chỉ phải cho họ ăn no còn phải cho họ ăn ngon, chỉ riêng có ăn còn không được, mỗi ngày phải trả tiền công cho họ, nếu trên chiến trường xuất hiện thương vong, họ sẽ phải trả gấp ba tiêu chuẩn tiền cứu trợ của thành Trường Hà, cuối cùng, bên này xuất binh giúp đỡ đối phó bộ lạc Ma Yết, vậy buộc phải phá vỡ tình hữu nghị của Trường Hà với bộ lạc Ma Yết, bộ lạc Ma Yết là khách hàng giao dịch lớn của Trường Hà, giao dịch tổn thất do chiến sự gây ra còn phải tính cho bộ lạc Khê Cốc.
Nguyên một đống tổng cộng lại, sứ thần bộ lạc Khê Cốc phái đến tính số vẫn chưa giỏi, nghe một chuỗi yêu cầu dài này, cũng biết bọn họ căn bản không trả được nhiều tiền như thế.
Nói trắng ra, bộ lạc Trường Hà chính là không muốn bước vào vũng nước đục này.
Bộ lạc Ma Yết chiến sĩ hung hãn, nhưng bộ lạc Khê Cốc thắng ở nhiều người, trừ binh sĩ gấp mấy lần Ma Yết ra, lượng lớn nô lệ trở thành pháo hôi trên chiến trường, lấy đó tạm thời cản lại thế công như chẻ tre của Ma Yết, chiến sĩ chìm vào giai đoạn giằng co ngắn ngủi, nhưng tất cả mọi người đều rõ, nô lệ không phải cuồn cuộn không dứt, một khi pháo hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568753/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.