Sau khi Bạch tới, mọi người dựng trại nghỉ ngơi một ngày, hôm sau, Tinh dẫn phần lớn thuyền viên và một phần nô lệ, tốc hành theo đường thủy trở về. Bạch dẫn những người còn lại, men dòng sông trực tiếp từ trên bờ đi về bộ lạc Trường Hà.
Bạch cũng từng suy nghĩ, để những nô lệ này ở một nơi nào đó tại Trường Hà, mở một bộ lạc con hoàn toàn mới, làm điểm trung chuyển giao dịch bộ lạc. Nhưng suy nghĩ này cuối cùng bị chính hắn phủ quyết, vì bộ lạc hiện tại còn chưa có thực lực và tinh lực để khống chế một bộ lạc con vô cùng xa xôi.
Mà trong đám nô lệ này có không ít là chiến nô, vật cưỡi ngựa sừng khiến hắn có suy nghĩ càng tốt hơn.
Ngô Nặc từng đề cập qua với hắn một loại binh thuần nhân vô cùng lợi hại__ kỵ binh.
Ở thời kỳ binh khí lạnh trên trái đất, kỵ binh, đặc biệt là trọng kỵ binh, tuyệt đối là ác mộng đáng sợ nhất trong chiến tranh.
Ngô tiểu Nặc từng đề cập đại khái mấy chuyện kỵ binh cho Bạch đại miêu lúc hắn ăn hiếp Hắc Phong, sự hiểu biết của Ngô Nặc đối với kỵ binh cũng chỉ giới hạn trong mấy bộ phim truyền hình cổ trang ít ỏi đến đáng thương và mấy câu vụn vặt trong lịch sử lúc học trung học, vì thế cũng chỉ nói vô cùng hàm hồ, để Hắc Phong không bị đại miêu ăn hiếp, hình dung của y khó tránh khỏi có hơi hướm khoác lác (không phải đâu).
Khi đó Ngô Nặc cũng chỉ là tùy tiện nói một chút, nhưng Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568731/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.