Hôm qua Ngô Nặc đã từ chỗ đại vu biết các chiến nô đã đến bộ lạc Trường Hà, đám người A Man đã đi đón những chiến nô còn lại, thuận tiện mang vật tư họ cất giấu về bộ lạc.
Trong trời băng tuyết địa không tiện phân biệt phương hướng, cả đi lẫn về, mãi tới hôm nay, các chiến nô mới tính là chân chính hoàn toàn tới bộ lạc.
Trải qua bôn ba kéo dài hơn ba tháng, trạng thái các chiến nô đều không tốt lắm, gần như trên người mỗi người đều có vết thương hoặc to hoặc nhỏ, hơn nữa cũng gầy lợi hại. Có điều, cảm giác mang tới cho người khác lại còn hung hãn hơn lúc họ còn ở bộ lạc Đại Hồ, vâng vâng dạ dạ lúc xưa cùng sự tự ti vì thân là nô lệ, sau khi trải qua từng lần hiểm cảnh, mỗi quá trình gặp phải vấn đề và giải quyết vấn đề, đã dần tan biến.
Ngô Nặc đối với thay đổi của nhóm A Man cảm thấy vô cùng an ủi, y muốn mở tuyến đường thương mại trên nước, nhất định cần nhóm A Man đánh trận đầu cho y, nếu nhóm A Man không thể thay đổi tâm tính nô lệ quá khứ, thì sẽ vô cùng bất lợi cho kế hoạch tiếp theo của y.
May mà nhóm A Man khi ở bộ lạc Đại Hồ đã là chiến nô, trường kỳ bước trên chiến trường bộ lạc, họ khác với nô lệ bình thường. Về bản chất, họ càng hướng về chiến sĩ hơn, mà trải nghiệm qua lần lịch lãm với vô số nguy hiểm trắc trở này, không cần nghi ngờ đã giải phóng huyết tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568713/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.