Cô Sơn cực cao cực lớn, từ sườn núi đi đến chân núi, cho dù là đường thẳng khoảng cách cũng cực xa, nhưng tốc độ của hai mộc tộc nhân trường sinh lại nhanh quá sức tưởng tượng, Bạch và Ngô Nặc mới vừa đi qua cầu treo, hai người họ đã xuất hiện ở đầu cầu.
Tinh… tinh linh!
Ngô Nặc ngốc cả người, hai chữ tinh linh không ngừng chớp màn hình trong đầu y, não trực tiếp đứng máy.
Bạch cảm nhận được khí tức cường hãn khiến người ta nghẹt thở trên người đàn ông đối diện, bất giác bước lên một bước, vô cùng cẩn thận bảo vệ Ngô Nặc sau lưng, ánh bạc lấp lóe ở đầu ngón tay, chân mày hơi chau lại, ánh mắt bất thiện.
Tộc tai dài đã quen khí tức trên người Thụ gia gia, nhưng lại vô cùng sợ hãi dực hổ Bạch, thấy hắn bỗng lộ ra sát khí, họ bị dọa thoáng cái căng chặt thần kinh, vô thức siết chặt vũ khí trong tay, trên lưng thấm ướt một tầng mồ hôi.
Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng.
Thụ gia gia tựa hồ một chút cũng không bị bầu không khí căng thẳng này ảnh hưởng đến, ngược lại ôn hòa cười nói: “Ấu thú con của nhà Ngân Dực đã lớn thế này rồi, ba cậu hiện tại sao rồi? Nhóc con xảo quyệt Vu Quyền kia chắc vẫn còn sống chứ hả?”
Giọng nói quá… quá quá dễ nghe!
Đợi đã, đại vu đã sắp già thành tinh vào trong miệng của người đàn ông trước mắt này, cư nhiên trở thành nhóc con, người đàn ông này rốt cuộc đã sống bao nhiêu năm rồi?
Không đúng, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568695/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.