Con long thú bị ném chết, tuy hình thể chỉ có thể tính là trung đẳng hơn nữa đã gầy chỉ còn da bọc xương, nhưng vẫn nặng cỡ bốn năm tấn, chỉ tính riêng thịt cũng không ít, có mấy ngàn cân, nhưng bộ lạc Đại Thạch tuy đã đói chết rất nhiều người, cộng tổng cư dân bộ lạc lại vẫn hơn bốn ngàn người, số thịt long thú này phân chia theo mỗi đầu người, một người chỉ có thể được chia hơn một cân, bất kể thịt long thú có mau no, bọn họ tiết kiệm ăn cỡ nào, tính tới tính lui cũng nhiều lắm chỉ có thể ăn ba ngày.
Nhưng, bất kể nói sao, đối với những người đã đói đến mức phải ăn tuyết, cho dù chỉ có một chút thức ăn, cũng đủ để họ kích động.
Lam Nhĩ và Bạch Vĩ rất nhanh trí, mang hai miếng thịt long thú được chia về nhà trước, sau đó người qua phân chia thịt long thú càng lúc càng nhiều. Bộ lạc Đại Thạch lại không có công cụ đong đếm này nọ, miếng thịt lớn nhỏ toàn dựa vào người hạ đao, khó tránh khỏi xuất hiện tình trạng ai nhiều hơn ai lại ít hơn, bất kể là cố ý hay vô tình, vào lúc cực độ thiếu thốn thức ăn bất cứ lúc nào cũng có thể bị đói chết, một chút xíu không công bằng, đều sẽ bị phóng đại vô hạn, xung đột là khó tránh khỏi.
Ngắn ngủi nửa tiếng, chia thịt biến thành tranh thịt, hiện trường hỗn loạn không chịu nổi, vô số người vì một miếng thịt mà đánh đến không thể tách ra. Các thú nhân ỷ mình người khỏe sức lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568647/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.