Tốc độ đi trên mặt đất nhanh hơn dưới lòng đất nhiều, thuận theo bụi cây đi men theo hướng kéo dài ra, bọn họ tìm được trong rừng một đám cự thạch lộ ra nửa đoạn ngoài bùn đất, chỉ có dây mây cỏ dại rải rác mọc trong bùn đất giữa khe đá, không cần nghi ngờ, phía dưới những cự thạch này chính là điểm cuối của hang động.
Hướng khu lùm cây kéo dài, không bị cự thạch cắt đứt như trong hang động, Bạch dứt khoát chở Ngô Nặc bay lên trời. Từ trên cao nhìn xuống, khu lùm cây càng thêm rõ ràng. Bạch chở Ngô Nặc bay thẳng đến đường chân trời, khu lùm cây khi ẩn khi hiện, nhưng chung quy không thấy điểm kết.
Cảm giác phương hướng của Ngô Nặc hoàn toàn không có chỗ phát huy trong khu rừng nguyên thủy cây lớn chọc trời này, Bạch thì khác, hắn đã có thể xác định, hướng khu lùm cây kéo dài, chính là bộ lạc Trường Hà.
Vừa nghĩ tới gần bộ lạc có thể cũng có mỏ muối, Bạch hận không thể lập tức trở về bộ lạc. Với tốc độ phi hành của hắn, thật sự bay về lộ trình còn lại cũng chỉ mất nửa ngày mà thôi. Nhưng bọn họ còn rất nhiều thứ bỏ lại trong hang động, đặc biệt là mười mấy bao tải đựng xác diêm giáp trùng, tiểu sứ thần quý cưng gần chết, không thể bỏ lại.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn.
Trong rừng chỉ có hắn và tiểu sứ thần, trở về bộ lạc, tiểu sứ thần khẳng định lại bận quay mòng mòng, còn những đứa nhóc đáng ghét kia nữa, luôn quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568630/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.