Đã trồng xong khoai trắng, công việc trong bộ lạc thì chưa kết thúc.
Quản lý, bón phân cho gần 800 mẫu ruộng không phải là công trình nhỏ.
Các nam nô sáng tối giúp gia chủ cho gia súc ăn xong, thời gian còn lại trong ngày đều ngâm mình ở đó. Ngô Nặc chọn trong nữ nô ra mười người tay chân nhanh nhẹn, chuyên phụ trách làm hai bữa cơm sáng tối cho họ. Thức ăn của họ toàn bộ do bộ lạc phụ trách cung cấp, nhưng nô lệ dù sao cũng là nô lệ, Ngô Nặc bất kể có tranh thủ cho họ thế nào, nhiều lắm cũng chỉ đổi được họ không phải đói bụng, mười ngày nửa tháng được một bữa ngon, nhiều hơn thì không có.
Nhưng các nô lệ lại rất thỏa mãn, chỉ cần ngày ngày đều có thể ăn no, bọn họ đã rất cao hứng, thỉnh thoảng còn có thể ăn chút vị mặn, quả thật không thể tốt hơn.
Mấy nô lệ này thậm chí hy vọng công việc này có thể kéo dài thật dài, cứ thế làm hoài.
Đồng dạng hy vọng công việc có thể tiếp tục kéo dài, còn có đám nhóc con.
Sau khi trồng xong khoai trắng, có nghĩa là đã chấm dứt khai hoang, dê, nai vân vân bị nhốt vào chuồng của mỗi nhà, các động vật đã quen mỗi ngày được thả ra hóng gió giờ ủ rũ, đám nhóc đã thích việc chăn gia súc cũng ủ rũ.
Ngô Nặc thấy đám nhóc vốn nhảy nhót khắp nơi không biết sao toàn bộ mất tinh thần, hỏi ra mới biết, chúng vẫn muốn chăn gia súc.
Ngô Nặc trưởng thành ở thành phố, thời gian ở nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568605/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.