Trên đường đội đi săn trở về, gặp được Thạch Hổ toàn thân nhỏ máu ngã bên đường, Bạch được Thạch Hổ giấu dưới da bụng, sớm đã hôn mê bất tỉnh. Trước khi người đội đi săn phát hiện ra họ, bọn họ bị hơn mười con sói bao vây, nguyên hình của Thạch Hổ cực lớn, vừa nhìn đã biết hung tàn không dễ chọc, cho dù có bị thương, đàn sói cũng không dám tùy tiện hành động, chúng do dự chờ đợi, muốn đợi mãnh thú bị thương suy yếu thêm chút nữa, suy yếu thêm chút nữa, mới ra tay.
Thạch Hổ cố nén từng cơn choáng váng do mất máu và đau đớn mang tới, hung hãn đối kháng với đàn sói, chốc lát không dám thả lỏng cảnh giác, trong lòng thầm kêu xong rồi, hắn hiểu rõ kéo dài càng lâu càng bất lợi, nhưng hiện tại ngay cả sức lực để đứng lên hắn cũng không còn, trừ cố gắng kéo dài thời gian, căn bản không có cách nào khác.
May mà con đường này là đường mà đội đi săn thường đi để về bộ lạc, nếu may mắn gặp được đội đi săn của bộ lạc, hắn và Bạch sẽ được cứu.
Ôm chút may mắn đó, Thạch Hổ thật sự chống đỡ được đến lúc đội đi săn phát hiện.
Mười mấy con sói hoang căn bản không phải đối thủ của chiến sĩ thú nhân, từ thật xa ngửi được mùi của thú nhân, sói đầu đàn đành không tình nguyện dẫn đàn sói trốn vào rừng.
Đàn sói đương nhiên không muốn từ bỏ con mồi sắp dâng tới miệng, dưới mệnh lệnh của sói đầu đàn, toàn bộ trốn trong khoảnh rừng không xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568588/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.