Sức lực của thú nhân lớn hơn thuần nhân, nhưng trời sinh ngón tay của thuần nhân đã linh hoạt hơn thú nhân, trời sinh thích hợp làm công việc tỉ mỉ. Giống như hái lượm, đan sọt đeo, cắt da thú vân vân.
Lục không chỉ có ngón tay linh hoạt, đầu óc cũng rất nhanh nhạy, năng lực động thủ mạnh hơn thuần nhân bình thường, quan sát Ngô Nặc dùng đũa thế nào một hồi, tự mình thử vài lần, ban đầu còn không khống chế tốt, gắp được một nửa sẽ bị rớt, đợi khi hắn thành công gắp được một miếng thịt bỏ vào miệng, tỷ lệ thành công tăng cao với tốc độ kinh người, không bao lâu, Lục đã nắm vững được yếu lĩnh, không còn chút vụng về nào, cũng không giống như người lần đầu tiên dùng đũa.
Người nguyên thủy không đại biểu nhược trí, ngược lại, họ vô cùng thông minh.
Con người có thể vượt lên từ trong vô số sinh linh, dùng trí tuệ đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn, trở thành chủ của tinh cầu, tổ tiên của họ sao có thể ngu ngốc được chứ?
Cái họ thiếu chỉ là tích lũy tri thức trí tuệ, nếu cho họ một cơ hội học tập, thậm chí họ có thể lợi hại hơn rất nhiều người hiện đại tư tưởng đã cố định cứng ngắc, cũng có trí tưởng tượng và năng lực sáng tạo không thể tin nổi.
Nếu nhất định phải nói khác biệt giữa người hiện đại và người nguyên thủy ở đâu, chỉ có thể nói là một bên thừa kế trí tuệ, sáng tạo cái mới trên cơ sở được kế thừa. Một bên là người sáng tạo ra trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568583/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.