"Tới giờ đi tắm rồi!"
"Không muốn! Con muốn ra ngoài chơi cơ!"
"..."
- -----------------
"Bản Bản, vào ăn cơm!"
"Chờ một chút, con xây sắp xong nhà cho baba rồi!"
"..."
- -----------------
"Tới giờ ngủ rồi đó, con tại sao lại có thói quen thức khuya xấu như vậy!"
"Baba cũng chưa ngủ a!"
"..."
- -----------------
Đến bây giờ mới biết được loại cảm giác được làm cha là như thế nào, mỗi lần nhìn thấy đứa trẻ của mình bướng bỉnh vừa bực mình lại vừa cảm thấy buồn cười, nhất là Thiệu Đồng Bản lại là người như vậy.
Gần một tuần trôi qua, Đường Vân Thanh cứ như vậy bị quay như chong chóng, đi ra ngoài làm việc về tới nhà lại phải chăm sóc cho con trai từ trên trời rơi xuống này, cũng không thể phủ nhận, từ ngày hắn tới căn nhà nhỏ của y có vẻ náo nhiệt hơn, vui vẻ và có sức sống hơn nhiều.
Mấy đứa trẻ trong xóm cũng tôn hắn lên làm thủ lĩnh, ngày qua ngày lại kéo nhau đi chơi đủ thứ nơi, có những lần y đi làm về không thấy hắn đâu liền cuống cuồng đi kiếm, kết quả tìm thấy một đám nhóc tì chạy ra bãi sau biển chơi trốn tìm.
Lúc đó y đã rất tức giận không nói lời nào với hắn, cũng không thèm trừng phạt, bất quá đứa trẻ to xác cứ liên tục dùng mắt cún chạy lon ton theo sau xin lỗi, Đường Vân Thanh hết cách nhịn không nổi bật cười "Lần sau còn như vậy, baba nhất định sinh khí đó!"
Thiệu Đồng Bản gật đầu chắc nịch "Ân! Con biết rồi!"
Quay sang mâm cơm đã dọn sẵn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dao/233193/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.