Trưởng trấn tốt bụng đem người bị nạn kia đi tới bệnh viện, sau đó mỗi người dân cùng nhau quyên góp một ít tiền giúp đỡ hắn, may mắn cho Thiệu Đồng Bản, người dân ở đây rất tốt bụng, họ sẵn sàng giúp đỡ hắn, sau khi hắn tỉnh lại còn mang hắn về trấn ở tạm.
Điều đáng nói ở đây chính là Thiệu Đồng Bản hắn giấy tờ tùy thân gì cũng đều không có, lúc rơi xuống biển còn xui xẻo va đầu vào tảng đá ngầm, hiện tại hắn hoàn toàn mất trí nhớ, chớp mắt biến thành đứa trẻ bốn tuổi.
Đường Vân Thanh không phải không biết chuyện đã làm toàn trấn rầm rộ lên suốt mấy ngày qua, bất quá y thế nào cũng không ngờ tới tối hôm đó...
Đường Vân Thanh sau một ngày làm việc mệt mỏi quay về nhà nghỉ ngơi một lát mới tắm, thành thử tới tận 10 giờ đêm y mới lọ mọ từ phòng tắm bước ra.
Do ỷ lại nhà chỉ có một mình, y vẫn thường xuyên tắm xong mới ra ngoài mặc quần áo, hôm nay ngoại lệ vừa ra khỏi phòng tắm liền thấy có gì đó khác mọi khi.
Đường Vân Thanh trợn to mắt nhìn nam tử trước mặt, chiếc khắn bông cầm trong tay cũng rơi xuống đất, đứng hình mất một hồi lâu y mới tìm lại đủ hồn vía la lớn "Aaaaaa! Biến thái!!!!!"
Thật không thể ngờ nam tử thân người cao lớn lại xem như không có chuyện gì tiến tới gần ôm cánh tay y làm mặt cún con nói với y "Baba! Con đói bụng!"
Đường Vân Thanh khóe môi giật giật trán nổi gân xanh mặt mày xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dao/233191/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.