Âm thanh từ điện thoại vang lên, là một dãy số hoàn toàn xa lạ, Thiệu Đồng Bản phì cười, lẽ nào y nhanh như vậy đã gọi tới
"Alo, tôi là Thiệu Đồng Bản! Xin hỏi là ai?"
Người phụ nữ nào đó nói giọng hớt hải "Ân, tôi là người đi đường, vừa nãy có một vụ tai nạn, người bị nạn đã được đưa tới bệnh viện XX phố YY..."
"Là người nào?" hắn chau mày
"Tôi cũng không biết, cậu ấy bị thương cực kỳ nghiêm trọng, trên người giấy tờ tùy thân gì cũng không có chỉ có trong tay nắm thật chặt tấm danh thiếp của anh!"
"Ừm, cảm ơn, tôi biết rồi!" tắt máy, Thiệu Đồng Bản trong lòng như có lửa đốt, xe sắp tới chỗ họp báo lại quay đầu về phía bệnh viện XX mà đi.
Đường Vân Thanh ban nãy do vừa đi vừa săm soi tấm danh thiếp trong tay nên không cẩn thận bị xe đụng phải. Người đi đường cũng thực vô tâm chẳng ai giúp y gọi xe cứu thương, duy chỉ người phụ nữ đó là tốt bụng nhất.
Hôn mê suốt mấy giờ đồng hồ liền, mở mắt ra liền thấy Thiệu Đồng Bản bên cạnh, thần trí còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh nên đã đưa tay chạm mặt hắn "Tiểu Bản!"
Thiệu Đồng Bản giật mình giữ lấy tay y "Cậu tỉnh lại rồi sao?"
Nhìn thấy hắn như vậy nghiêm túc, y mới giật mình rút tay lại quay đi nơi khác "A, xin lỗi!"
Hắn lo lắng quan sát y "Cậu cảm thấy thế nào?"
Đường Vân Thanh lắc đầu "Không... Không sao, cảm ơn, phiền anh rồi, hiện tại có việc gì anh cứ đi đi, tôi ổn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dao/1006739/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.