Hạ Yên Nhiên xách vali tới cửa hàng của Tiểu Linh, bây giờ ngoài chỗ của Tiểu Linh thì cô không còn nơi nào để đi nữa rồi. Dương Tiểu Linh sau khi nhận được điện thoại từ cô thì vô cùng sốt sắng, đứng ở ngoài cửa để chờ cô.
Xe taxi đến trước cửa hàng Dương Linh thì dừng lại, cô mở cửa bước xuống xe còn kéo thêm chiếc vali xuống nữa. Cô không quên trả tiền xe và cảm ơn tài xế.
"Yên Nhiên!"
Dương Tiểu Linh vội vàng chạy đến chỗ cô. Nhìn thấy Tiểu Linh, Yên Nhiên đã không kiềm chế được mà ôm chầm lấy cô bạn thân.
"Tiểu Linh, mình và anh ấy…ly hôn rồi."
"Cái gì?"
Không hiểu sao nhưng lúc này cô rất buồn, rõ ràng đây là điều cô mong muốn nhưng tại sao cô lại cảm thấy không vui khi rời đi chứ.
Dương Tiểu Linh xách vali vào trong giúp cô, từ giờ nơi này sẽ là nhà của cô. Sau khi tắm xong, Tiểu Linh trở ra giường vô tình nhìn thấy chiếc nhẫn cưới vẫn còn trên ngón tay của Hạ Yên Nhiên. Rõ ràng không muốn ly hôn nhưng tại sao cứ phải tự lừa mình dối người.
"Yên Nhiên, có phải…cậu không muốn ly hôn với Cố Hiểu Phàm đúng không?"
Hạ Yên Nhiên bị hỏi trúng tim đen, cô có hơi chột dạ nhưng mà vẫn cố tỏ ra mình không lưu luyến gì cuộc hôn nhân ấy.
"Sao cậu lại hỏi vậy? Mình muốn đi mà còn không được nữa là."
"Đừng lừa mình. Thế cái này là cái gì?"
Dương Tiểu Linh vừa nói vừa cầm tay của cô dơ lên, lúc này đập vào mắt cô là chiếc nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728358/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.