Tối hôm ấy,
Lúc cô trở về đã thấy anh ngồi ở nhà rồi, hôm nay là ngày anh về sớm hơn mọi khi nên cô mới thấy lạ. Nhìn phản ứng ngây ngô của cô, anh cười khẩy:
"Tôi ngồi ở đây lạ lắm hay sao?"
Cô lắc đầu nguây nguẩy:
"Không phải. Tại tôi thấy anh về sớm hơn mọi khi, chắc công việc ở công ty đã đỡ hơn rồi phải không?"
Cố Hiểu Phàm chống hai tay xuống đùi rồi đứng dậy, thở dài một tiếng. Anh quay người lại, vuốt tóc nhìn cô:
"Tôi còn tưởng cô bận quan tâm đến Phó Tổng của cô chứ. Sao hả? Anh ta cho cô bao nhiêu?"
Hai tay cô run run, cổ họng cứng lại, ấp úng:
"Tại…tại sao anh biết?"
Anh áp sát lại gần cô, khẽ nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của cô lên. Anh không dùng những lời lẽ thô tục mà chỉ nhẹ nhàng châm biếm:
"Cô là người đã có chồng còn qua lại với người đàn ông khác. Không sợ người khác nhìn thấy rồi mang tiếng ra hay sao?"
Anh đang hiểu lầm quan hệ giữa cô và Phó Thuần, cô cứ tưởng anh biết chuyện cô bán thiết kế cho Phó Thị hóa ra anh lại nghĩ cô đàn đúm với người đàn ông khác. Bị đụng chạm đến danh dự, cô quay ngoắt sang một bên, né tránh bàn tay của anh đụng vào người mình.
"Tôi với Phó Tổng không phải quan hệ như anh nghĩ, chắc anh đang hiểu lầm rồi."
"Hừ… thế số tiền hắn đưa cho cô là gì?"
Loading...
"Đó…không phải chuyện của anh. Số tiền này có nguồn gốc trong sạch, không phải như anh nghĩ đâu."
Cô không thể nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728315/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.