Nhìn cô cùng mấy người kia thân mật cười cười nói nói, không hiểu sao anh lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Cố Tổng, Cố Tổng..."
Anh mải nhìn cô mà quên mất các đối tác đang ngồi bên cạnh.
"Cố Tổng, anh không sao đó chứ?"
"À…xin lỗi mọi người, chúng ta tiếp tục thôi."
Phó Thuần cứ có cảm giác cô thấy không thoải mái khi có sự xuất hiện của anh, vì vậy đã chủ động lên tiếng:
"Hay là em cứ trở về suy nghĩ đi nếu có gì thì gọi cho anh sau."
"Như vậy cũng được sao?"
"Đây là số điện thoại của anh, khi nào em suy nghĩ xong rồi có thể gọi cho anh."
Phó Thuần đưa tấm danh thiếp của mình cho cô. Cô nhận lấy, nhìn qua rồi mau chóng cất tấm thiệp đi. Trước khi ra về Phó Thuần còn không quên ngỏ ý muốn đưa hai cô gái về:
"Hay là để anh đưa hai em về nhé!"
"Không cần đâu, bọn em có xe rồi."
"Vậy anh về trước đây, chào hai em."
Loading...
Sau khi Phó Thuần rời đi cô và Dương Tiểu Linh cũng chuẩn bị ra về. Cô có ngoái lại nhìn anh trong nhà hàng, nhìn thấy anh đang nói chuyện với đối tác rất thoải mái, trong lòng bỗng dưng buồn khó tả. Anh đã từng nói là ở bên ngoài không được để ai phát hiện ra quan hệ của hai người, vì vậy nếu có nhìn thấy nhau thì hãy coi như người dưng nước lã.
Tối hôm đó, anh trở về từ công ty, cô biết anh vừa về liền chạy ra đón nhưng đáp lại cô là sự lạnh lùng của anh. Anh lướt qua cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728296/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.