Ở một nơi khác tại chung cư Phúc Hoa.
Nhân lúc Vĩ Quân chưa thức, Chi Nguyệt dậy chuẩn bị bữa sáng cho Vĩ Quân. Làm xong cô ngồi thừ ra nghĩ tới phải mở lời thế nào với Vĩ Quân về chuyện cái thẻ bị mất.
Cô còn tưởng tượng đến vẻ mặt tức giận của Vĩ Quân khi biết cái thẻ - thứ quý giá đã bị cô làm mất, Vĩ Quân liệu còn tin tưởng nổi cô?
Trong lúc đầu óc suy nghĩ linh tinh, tai cô chợt nghe thấy tiếng mèo "Meo..meo", dường như là bên ngoài cửa. Chi Nguyệt vội đứng dậy tới cửa nhà mở ra xem thử, cô không biết bé mèo này từ đâu tới đây hình như nó là một bé mèo bị chủ bỏ rơi trông rất tội nghiệp.
Chi Nguyệt liền bế nó lên mang nó vào nhà, nhưng cô nào biết Phương Vĩ Quân rất kỵ với mèo. Ngồi trên ghế sofa, Chi Nguyệt vuốt ve lông của nó, bất chợt Vĩ Quân bước ra.
Nhìn thấy Vĩ Quân, Chi Nguyệt liền gọi.
- Vĩ Quân, anh lại đây xem.
- Chuyện gì thế?
Vừa nói Vĩ Quân cũng vừa đi tới chỗ Chi Nguyệt, cô liền đưa bé mèo lên cho anh xem. Không ngờ Phương Vĩ Quân lập tức phản ứng rất mạnh, một bước nhảy xổm lên trên ghế sofa hoang mang.
- Em nhặt nó ở đâu ra thế? Vứt đi.
- Hửm? Anh sợ mèo sao?
Thật sự lúc này, nếu như người mang con mèo vào nhà không phải là Chi Nguyệt, mà một người khác thì có lẽ giây phút này kẻ đó đã bị Phương Vĩ Quân tống ra khỏi cửa rồi. Mặc dù sợ, trong lòng khó chịu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-cua-duong-mat/434834/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.