Chi Nguyệt về tới bệnh viện thì cũng gặp Chi Ninh vừa đi tới. Chi Nguyệt liền cất giọng gọi.
- Chị Chi Ninh.
Vốn Chi Ninh đâu ưa gì Chi Nguyệt, nên không cần không phải trả lời con nhỏ mình ghét, Chi Ninh bước đi nghênh ngang. Chi Nguyệt gấp gáp sảy chân chạy tới nắm vội tay Chi Ninh nhưng bị Chi Ninh hất ra xa nhanh chóng. Rồi dừng chân đột ngột, quay lại bộ mặt chán ghét cằn giọng.
- Có chuyện gì?
- Em đã gọi cho chị nhiều lần mà không được, mẹ bị ngất đang nằm trong phòng bệnh 109, hiện tại thì sức khỏe của mẹ đã ổn định rồi.
Chi Ninh liếc cặp mắt đen láy nhìn Chi Nguyệt không muốn nói chuyện, xong đã ngoảnh mặt bỏ đi, không cần thiết phải đứng lại đây lâu với một đứa chướng mắt.
" Cạch...
Tiếng mở cánh cửa phòng vang lên, Chi Nguyệt từ bên ngoài bước vào chạm phải bà Lâm bên trong bước ra.
- Nguyệt tiểu thư.
Ông Lăng mới vừa chộp mắt không muốn gây ồn ào không gian yên tĩnh, nên bà Lâm nắm lấy tay Chi Nguyệt ra hàng ghế ngồi xuống nói chuyện.
- Dường như cô có chuyện gì buồn phiền thì phải.
Chi Nguyệt im lặng nhẹ lắc đầu, bởi cô cũng không muốn ai cũng bận lòng về chuyện của mình. Nhưng qua ánh mắt quan sát của bà Lâm, Chi Nguyệt không thể giấu được bà rồi, người thấu hiểu tâm ý cô nhất.
- Có chuyện gì Nguyệt tiểu thư có thể chia sẻ với tôi, đừng để trong lòng buồn bã một mình.
Dứt câu nói đó bà Lâm đã nhìn thấy màn nước lóng lánh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-cua-duong-mat/273304/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.