Trên đường về lại thành phố, ngồi phía trước vô lăng Hải Đồng nhìn thấy gương mặt nghiêm lạnh của Vĩ Quân qua kính chiếu hậu toát lên, Hải Đồng vừa lái xe vừa thông báo.
- Phương tổng, xe của anh em đã cho người xử lý xong rồi. Hai ngày trước ông William có đến Phương Duệ gặp, nhưng rất tiếc anh không có ở đó. Em đã có nói chuyện với ông William nhưng ông không đồng ý, phải trực tiếp gặp được anh mới chịu.
Vĩ Quân con người suy lắng vài giây mới lên tiếng.
- Vậy hiện giờ ông ấy đang ở đâu?
- Ông ấy đã trở về Ý rồi. Dự án thương mại đó đang trong quá trình xem xét, ông ấy có phần chưa hài lòng về một số vấn đề, em xem lại nó xong rồi sẽ đi gặp ông William để nói chuyện sau.
Vĩ Quân buông lệnh.
- Không cần đâu, đặt cho tôi tấm vé đi Ý vào chiều nay đi.
Hải Đồng sững mặt khẽ lẩm bẩm.
- Chuyến bay chiều nay sao? Trợ lý như tôi thiệt là khổ mà.
Nói nhỏ như thế, vậy mà Vĩ Quân vẫn nghe được. Thính thật!
- Cậu đang than thân với tôi đó à?
Hải Đồng vội vã bật lên nụ cười hào khởi, xua tan những lời than thở của mình.
- Đâu có, em chỉ đang lo cho anh vừa về chưa có thời gian nghỉ ngơi lại phải đi Ý, trước mắt em đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra vết thương đã.
Chỉ giỏi dẻo mồm giỏi mép, nếu không thì không thể trụ vững bao nhiêu năm bên cạnh Vĩ Quân rồi.
- Lắm lời.
Vĩ Quân buông câu mắng Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-cua-duong-mat/273297/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.