Editor: Tứ Phương Team.
Ngày hôm sau.
Vi Tưởng vừa tan ca đã thấy Lộ Thượng mang cháo đến cho cô. Thấy anh nói được làm được Vi Tưởng cười tươi như đứa trẻ được kẹo.
Hôm nay Hứa Trinh Trinh cũng đến bệnh viện, thấy boss của mình chu đáo như vậy không nhịn được há mồm kinh ngạc, nhưng rất nhanh cô đã phản ứng kịp nhìn Vi Tưởng giơ ngón tay cái về phía cô.
Vi Tưởng biết cô hiểu lầm, cũng không giải thích với cô.
Vài ngày sau.
Hôm nay Vi Tưởng tan ca về đến nhà cũng giữa trưa, Trinh Trinh mở cửa cho cô nhìn cô cười hì hì: “Dạo này thế nào, có tiến triển chút nào với boss của chúng tớ không?”
Vi tưởng cười cười trả lời: “So với trước kia thì tốt hơn một chút, ít nhất bây giờ anh ấy không còn tránh né mình như lúc trước.”
Trinh Trinh bộ dáng hiểu rõ ràng nói: “Dù sao như vậy cũng tốt hơn rồi, hay để chị đây giúp cậu một tay nhé, sau này có thành công đừng quên mình.”
“Điều đó đương nhiên rồi, sẽ không quên phần cậu đâu, có cách gì mau nói nha.”
Trinh Trinh bộ dáng mười phần khẳng định nói: “Là một cơ hội đáng quý.”
“Cơ hội gì, chị em tốt nói nhanh đi, cậu đừng có úp úp mở mở nữa.”
Hứa Trinh Trinh lúc này mới cười vui vẻ giải thích với cô.
Thì ra chủ nhật này trường của Hứa Trinh Trinh và phòng nghiên cứu phát triển cùng nhau tổ chức buổi dã ngoại leo núi ở ngoại ô thành phố, lại biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dai-thuc-nay-khong-de-theo-duoi/2361348/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.